Anh yêu thương!
Em đã suy nghĩ rất nhiều, nhiều lắm anh à. Mỗi lần nghĩ đến anh là nước mắt lưng tròng, em đã khóc rất nhiều khi nghĩ đến ngày phải xa anh, khóc cho em và khóc cho anh. Em hiểu gia đình đã đặt nhiều kỳ vọng vào anh cả về sự nghiệp và người sẽ đi cùng anh đến hết cuộc đời này. Vậy mà em – người yêu của anh không thể mang lại được cho anh cả hai điều ấy. Em biết làm sao được hả anh, em không có quyền trách gia đình anh, em không có quyền cướp đi niềm hy vọng đó, làm cha làm mẹ ai chẳng mong con mình được sung sướng, hạnh phúc, phải không anh?
Có chăng chỉ trách ông trời sao lại sắp đặt trái ngang như vậy mà thôi. Sự nghiệp của anh ở nơi mà anh đã chọn, em biết chỉ ở đó anh mới phát huy được khả năng của mình và làm nên sự nghiệp, sao em lại có thể ích kỷ đến vậy, bắt anh phải về đây – về một nơi kém phát triển như thế này. Mặc dù trái tim em luôn thổn thức, luôn mong mỏi một ngày không xa mình sẽ được ở gần nhau, chăm sóc cho nhau, tình yêu của mình sẽ ấm nồng như xưa. Khó quá phải không anh? Lần đầu tiên em không định nổi cho mình một con đường, một hướng đi cho cuộc đời mình. Lý trí và con tim đang dằn vặt từng ngày, anh có hiểu cho em không, nó làm cho em trở nên cáu bẳn, nghi ngờ mọi thứ, em không còn niềm tin vào chính mình nữa, em bất lực trước ngã rẽ. Có lẽ anh cũng vậy phải không, anh đã và đang trấn an em rằng anh sẽ về đây nhưng làm sao anh có thể làm được điều này đây, em biết nó quá sức đối với anh, một người con luôn luôn có trách nhiệm với gia đình. Vậy nên, anh cũng đừng cố ép mình nữa, thà đau một lần thật đau. Em không biết những ngày không có anh em sẽ như thế nào nhưng em sẽ cố để vượt qua, không để những dằn vặt, những suy nghĩ đời thường giết dần tình yêu của chúng ta, “khi chết ở tuổi thanh xuân con người ta sẽ trở nên bất tử”, tình yêu cũng vậy.
Em không đủ can đảm để cầu chúc anh tìm được một tình yêu như anh đã yêu em, như em đã yêu anh, em không đủ can đảm anh à, em chỉ có thể mong anh thành công trong sự nghiệp và hài lòng với những điều anh sẽ có được trong tương lai. Nước mắt em tràn ngập từng câu, từng chữ khi viết những dòng này gửi đến anh, hãy hiểu cho nỗi lòng của em, điều duy nhất em mong muốn cho riêng mình, mong anh đôi lần trong đời hãy nhớ đến những kỷ niệm đẹp, những khoảnh khắc mình đã hạnh phúc bên nhau, khoảng thời gian không dài nhưng đủ để lại một niềm đau, một nỗi nhớ trong cuộc đời. Thế nhé anh! Em,
nhóc của anh. xxx
Nguồn tuvanonlien.com