Mình em lẻ bóng, dặm trường , đường xa !

Vậy là đã đến lúc chúng ta nói lời tạm biệt. Sau 2160 ngày chúng ta đến với nhau. Người ta bảo em là mạng thủy, sẽ tưới tắm cho cây gỗ khô cằn là anh. Nhưng có lẽ họ đã sai, vì cái cây khô cằn ấy là loài cây xương rồng trên cát trắng. Năm 30 tuổi, một mình em bơ vơ nơi sứ người lạnh giá. Tiền bạc ko, gia đình ko, con cái ko. Chỉ có đôi mắt buồn ruòi rượi và một nghị lực vươn lên. Anh, cái cây khô cằn ko chê em nghèo, ko chê em xấu. Anh như ngọn lửa lòng sưởi ấm trái tim bé nhỏ giũa rừng hoang. Chúng ta đến với nhau ko màng vụ lợi, ko toan tính thiệt hơn. Mà chỉ đơn giản là cảm thấy yêu thuong đong đầy trong cuộc sống. Chắc hẳn anh vẫn còn nhớ cái buổi chiều tháng 9 ấy. Anh và em đi chơi xa. Em vì thích điệu nên đi giày cao gót, kết quả là đi cả nửa ngày thì ko còn đi nổi nữa. Anh cúi mình cõng em suốt chặng đường còn lại. Em hỏi anh có nặng ko? Anh trả lời: anh sẽ cõng em suốt cả cuộc đời ….. Hạnh phúc ngập tràn trên đôi mắt, trời và đất cũng phai ngạc nhiên khi cái cây khô cằn mà cũng cho ra đc trái ngọt làm mê hoặc lòng người . Thời gian cứ lặng lẽ trôi, chúng ta nắm tay nhau vượt qua bao thăng trầm cuộc sống. Anh dù phiền muộn đến mấy cũng vẫn nhẫn nhịn người đàn bà nóng tính là em. Có đôi lúc chúng ta bất đồng trong cuộc sống, nhưng rồi cơn mưa giông nào cũng trôi qua chóng vánh . Trả lại yêu thuong cho 2 con người dại dột kiên cường .

nam-chat-tay-nhau
Anh ơi! Sông cũng có khi đầy khi cạn. Lòng người hẳn cũng có lúc đổi trắng thay đen. Em ko giám chắc tình yêu là bất tử. Vì cuộc đời dạy cho em biết rằng : bất tử chỉ có trên phim trường . Em cũng ko biết mình đang sai hay đang đúng, nhưng thân mang trọng trách là người phụ nữ thì ai cũng giống ai. Thất-tình-lục – dục , hay hỉ – lộ – ái – ố. Bản năng ấy ko thể ko có. Em biết vui cười khi bên anh thì em cũng biết đau lòng khi một mình lẻ bóng. Đời con gái có lẽ chỉ có duy nhất một lần được yêu thuong cháy bỏng. Nhưng có lẽ cũng là một lần ruột lát , tim tan. Em biết anh sẽ chẳng bao giò dời xa em, nhưng em cũng xin lỗi ko thể đi cùng anh hết quãng đường còn lại. Em là người đàn bà kiêu ngạo, em có lòng tự ái của bản thân. Chúng ta dừng lại cho kết thúc một mối tình tươi đẹp. Anh hãy sống tốt với cuộc sống của anh. Còn em, chẳng mong gì hơn ngoài hai chữ “yên bình” . Cuộc đời em thăng trầm, trôi nổi. Em ko hi vọng giàu sang hay phú quý. Chỉ mong đc hạnh phúc bên các con. Cũng có thể anh có suy nghĩ khác, nhưng có lẽ anh ko biết trái tim người phụ nữ một khi đã bị tổn thuong nó đau đớn đến nhường nào . Người ta bảo ; có tiền thì tình cũng có. Câu này ko đúng. Nếu nói vậy thì thứ tình đó chỉ là một cuộc giao dịch mà thôi. Còn với em , nếu có tiền mà mua đc tình, chắc chắn em sẽ ko làm điều khờ dại ấy .
Chúng ta đã đi qua được quá nửa thập kỉ của đời nhau. Cũng là những tháng ngày mà bất kì người đàn bà nào cũng muốn có. Em ko hờn, cũng chẳng trách anh bất cứ một điều gì cả. Chỉ thấy nuối tiếc vì sợi tơ lòng đã đứt đoạn từ đây. Chúng ta hãy cùng nhau làm lại từ đầu, giống như trả lại bình yên cho khoảng trời tuoi đẹp. Em sẽ giữ cho riêng mình hình ảnh đẹp nhất của tuổi đang yêu. Chúc anh mạnh khỏe, hạnh phúc , an lành.
….Trời mưa gió thổi sau vườn ,